Nguyên Đỗ

Nhớ Quá, Thương Ơi

Từ nghỉ học bóng em chìm vắng lặng
Muốn tìm em chẳng biết kiếm ở đâu
Hình ảnh em vẫn hiển hiện trong đầu
Tim nhức nhối mỗi giây dài chờ đợi
Tìm buổi sáng, buổi trưa, chiều cùng tối
Em như chim bay bổng giữa rừng xanh
Anh vắng em như lá úa lìa cành
Nhớ Thương quá, chẳng tìm Thương đâu được
Chuyện xa cách anh đã từng đoán trước
Mỗi kỳ hè, em cất cánh bay xa
Anh ngồi đây, mắt ngóng giải ngân hà
Mỗi buổi tối tìm sao Thương gợi nhớ
Nhớ Thương quá có duyên hay có nợ
Ở bên đây nhớ bên nớ ngày đêm
Thư Thương về anh lại nhớ thương thêm
Nụ hôn gió gởi về em Thương nhé!

Được bạn: diên vỹ
Đăng ngày:08/06/06 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Nhớ Quá, Thương Ơi"